Những tinh túy của một môn phái danh chấn thiên hạ này đã quện lấy cá nhân ông như thể mối duyên tiền định.
Mang Vovinam ươm mầm ở đất võ
Biết đến danh võ sư Nguyễn Văn Chiếu đã lâu nhưng chưa từng một lần gặp
mặt. Nhân dịp có cuộc thi đấu Vovinam các cấp học sinh, tôi có dịp được
trò chuyện với ông và xin một cái hẹn. Ấn tượng khi tôi đến nhà ông là
những hình ảnh võ thuật Vovinam và vô số những huy chương, cúp, quà lưu
niệm.
Nhìn vào số huy chương ấy đủ biết võ sư Nguyễn Văn Chiếu
đã tâm huyết thế nào với niềm đam mê võ thuật. Võ sư Nguyễn Văn Chiếu
tiếp đón tôi rất nhiệt tình, mặc dù chúng tôi biết ông đang bị bệnh dạ
dày hành hạ. Tuy nhiên, khi trò chuyện ông vẫn thể hiện một khí lực mạnh
mẽ của người có công phu thâm hậu.
Võ sư Nguyễn Văn Chiếu bên "kho" cúp, huy hiệu.
Đam mê võ học từ nhỏ, ông cùng bạn đi khắp các võ đường để bái sư. Lúc
bấy giờ, các môn võ của nước ngoài đang thịnh hành ở Việt Nam bằng các
phương thức quảng bá hữu hiệu, nhưng cũng chẳng môn nào khiến ông mê
mẩn. Mãi đến khi ông đi qua võ đường Vovinam - Việt võ đạo, nhìn thấy
các đòn thế bắt mắt, thanh tao, thân thủ của các võ sinh cùng tư thế
xuất chiêu như hút hồn ông. Và linh cảm của ông cho biết, ông đã tìm
được môn phái của mình.
Võ sư Chiếu kể lại: "Ngày đó tôi mê các
môn thể thao cảm giác mạnh lắm, nhất là võ thuật. Dáng tôi lúc đó vốn
thấp bé. Tuy nhiên, Vovinam là môn võ lúc có đòn đánh, thân pháp theo
tiêu chí ngoại hình của người Việt nên rất hợp với tôi. Vì đam mê, nên
tôi ngày quên ăn, đêm quên ngủ, đầu óc lúc nào cũng mơ màng về chiêu
thức và sự ảo diệu của võ học. Với sự miệt mài luyện tập đến năm tôi 19
tuổi, tức năm 1967, tôi đã đạt đến bậc võ sư tam đẳng huyền đai và đã
bắt đầu tham gia dạy võ kiếm sống".
Với tầm nhìn xa, đồng thời
không chỉ gò bó mình trong phạm vi chỉ dạy võ ở Sài Gòn, chàng thanh
niên trẻ Nguyễn Văn Chiếu quyết định ra đi lập nghiệp. Nơi mà ông chọn
để đến lại chính là cái nôi của võ cổ truyền Việt Nam và nổi danh thế
giới: Bình Định.
Chia sẻ về quyết định táo bạo này, võ sư
Nguyễn Văn Chiếu cho hay: "Lúc đó là năm 1969, tôi nghĩ việc chôn chân
một chỗ để dạy môn võ này thì chẳng khi nào phát triển nó được. Yêu phái
võ, muốn mọi người biết đến nó nên tôi quyết định mang nó đi dạy ở
nhiều nơi khác. Tôi chọn cái nôi của võ cổ truyền là mảnh đất Bình Định
để phát triển và học hỏi thêm. Khi ra đi với hai bàn tay trắng, sau năm
năm tôi đã đào tạo được 12 câu lạc bộ ở Bình Định. Đây chính là mảnh đất
mang lại cho tôi nhiều kỷ niệm cũng như có thêm nhiều cơ duyên để phát
triển môn phái".
Gắn bó với mảnh đất toàn tinh hoa võ học này,
nên khi ông lấy vợ, sinh con, đã đặt tên người con trai là Nguyễn Bình
Định. Trong giới võ thuật cổ truyền, Nguyễn Bình Định cũng trở thành một
võ sư nổi tiếng.
Để có được những thành công như hôm nay, ít
tai biết rằng, trước đó võ sư Nguyễn Văn Chiếu đã trải qua nhiều phen
lận đận. Ngay sau khi đất nước giải phóng, năm 1976 ông về lại TP.HCM để
gây dựng sự nghiệp. Bối cảnh lúc đó khiến phong trào học Vovinam gần
như tắt lịm.
Ông Chiếu kể lại những năm tháng gian nan: "Sự
nghiệp nào mà không có chông gai. Con đường mà tôi cố tâm phát triển
Vovinam cũng vậy. Lúc ấy chỉ có một thân một mình, tôi đã phải cố gắng
lắm mới vận động được một lượng người tham gia thể dục thể thao. Lúc ấy
miếng ăn không đủ, nên việc học võ cũng trở nên xa xỉ với dân. Cả võ
đường chỉ lác đác mấy người. Nhưng vì đam mê và quyết tâm nên tôi làm đủ
thứ để nuôi bản thân và nuôi sống môn võ. Cuối cùng tôi cũng làm được.
Vào thời đỉnh điểm, võ đường của tôi quy tụ cả vài ngàn võ sinh và tham
gia tất cả các giải đấu trong nước, quốc tế".
Nhiều võ sư nước ngoài chụp hình lưu niệm với ông.
Đưa tinh túy Vovinam ra thế giới
Sau chuyến lưu diễn tại Nga vào năm 1990, tên tuổi võ sư Nguyễn Văn
Chiếu dần được thế giới biết đến. Một số nước thích thú với môn phái võ
thuật của người Việt, nên thường mời các võ sư tên tuổi của Việt Nam đến
tham gia biểu diễn. Chuyến đi mở đường cho việc giảng dạy Vovinam trên
thế giới là chuyến đi đến Tây Ban Nha của ông. Võ sư Chiếu kể lại: "Năm
1997, nhận được lời mời sang giảng dạy của các võ sinh tại Tây Ban Nha,
tôi khăn gói quả mướp lên đường với lòng quyết tâm phát triển môn võ
này".
Ngày trở về từ Tây Ban Nha ông thu được sự kính phục và
danh tiếng trên thế giới. Bên cạnh đó là sự chào đón trong nước mắt của
gia đình. Ông kể lại trong niềm hân hoan: "Tôi cứ tưởng mình sẽ không
tạo được tiếng vang với các nước và trở về trong thất vọng, nhưng tất cả
lại trái ngược hoàn toàn. Đó cũng là bởi ở nước ngoài người ta đã lĩnh
hội được những tinh túy của võ học Vovinam. Điều này là rất quan trọng
đối với mỗi võ sinh, bởi khi có sự lĩnh hội ấy người ta sẽ sống được với
nó suốt đời và sẽ thành công. Hiện nay có khoảng trên hai mươi nước tôi
đã đến dạy như: Nga, Tây Ban Nha, Ý, Đức, Pháp, Mỹ, Bỉ, Ba Lan, Ấn Độ,
Thái Lan, Singapore, Campuchia..., ở đâu tôi cũng truyền đạt cả việc khổ
luyện lẫn phần tinh hoa của môn phái".
Giao lưu với võ sư nước ngoài.
Các thế võ của Vovinam đã bắt mắt, nhưng cái đẹp nhất trong võ thuật
Vovinam chính là cái "hồn" của nó. Người học Vovinam phải biết thế mạnh
của bản thân kết hợp nó với những đòn thế tạo nên sức mạnh vô song.
Trong suốt những tháng năm giảng dạy, tập huấn ở nước ngoài, võ sư
Nguyễn Văn Chiếu ghi nhiều dấu ấn với sự nghiệp truyền bá tinh hoa võ
Việt. Ông nói: "Đối với người nước ngoài việc học Vovinam không chỉ là
sở thích mà còn là cái khí chất trong từng thế võ. Người nước ngoài có
tinh thần khổ luyện trong luyện tập, người ta áp dụng tất cả các công
nghệ để hỗ trợ việc học. Có người thì vẽ hình, có người thì ghi chép, có
người thì quay phim... và ngoài ra có một chân lý rất quý đó là tôn sư
trọng đạo.
Một trong những lần tập huấn ở Angieri, lớp học thì
đông mà ai cũng đòi dành hàng đầu để được thấy tôi ở gần hơn làm tôi rất
vui. Đến lúc tan học, hầu hết các võ sinh lẫn võ sư đều quây bên tôi
xin chụp hình chung, có lúc tôi phải nhờ đến các cộng sự "giải vây".
Những lần như thế luôn để lại cho tôi những ấn tượng khó phai và niềm tự
hào về một võ phái của người Việt, mà mình đã gắn với nó như một phần
máu thịt không thể tách rời".
Cảnh giới thượng thừa
Trung tâm sách kỷ lục Việt Nam đã trịnh trọng trao danh hiệu kỷ lục: Võ
sư có đẳng cấp Vovinam cao nhất Việt Nam cho võ sư Nguyễn Văn Chiếu.
Đồng thời võ sư Nguyễn Văn Chiếu - Hồng đai 4 cấp (9 đẳng Vovinam quốc
tế) cũng là lãnh đạo tối cao của môn phái Vovinam về tinh thần lẫn đẳng
cấp ở Việt Nam và thế giới. Ông hiện là Chánh chưởng quản Hội đồng võ
sư, Chưởng quản môn phái Vovinam, Phó chủ tịch Liên đoàn Vovinam thế
giới, Phó chủ tịch Liên đoàn Vovinam Việt Nam, Chủ tịch hội Việt Võ Đạo
TP. HCM, Giám đốc kỹ thuật quốc tế. |
Hoàng Minh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét